" Không, thật không phải tôi, là Đinh Ngọc, là cô ta đã thuê bọn chúng, chắc chắn cô ta đã đề phòng được nếu bọn chúng bị bắt thì sẽ đỗ oan cho tôi, là cô ta, là cô ta..."
Nghe lời khai của Tạ Tranh, hai người cảnh sát kinh ngạc nhìn nhau, một người tranh thủ ghi lại lời nói đó, còn người còn lại tiếp tục hỏi:
" Đinh Ngọc? Cô có bằng chứng gì không? Nếu không chúng tôi sẽ truy cô vào tội đỗ oan cho người khác."
" Bằng chứng? Tôi có bằng chứng, tôi từng nghe thấy Đinh Ngọc liên lạc với bọn hắn, chính tai tôi nghe được cô ta nói nếu nhiệm vụ này thành công thì cô ta sẽ đưa cho bọn chúng tiền."
" Cô chắc không? Cô có chắc đây chính là lời khai thật của cô không?"
" Tôi chắc chắn, tôi không nói dối các người, cảnh sát trưởng, mong các người giúp tôi minh oan, thật sự không phải tôi làm việc này."
" Được, vậy cuối cùng tôi muốn hỏi cô, nếu cô không phải là thủ phạm trực tiếp, vậy cô có ngồi chung thuyền với Đinh Ngọc không?"
Cậu hỏi vừa kết thúc Tạ Tranh nghe được liền bất ngờ, mí mắt giật giật, hai tay xoắn xuýt với nhau, khuôn mặt khẽ động nhưng cuối cùng cô ta cũng nhanh chóng che giấu đi, cười giả lả đáp:
" Không, tôi không có tham gia vào việc này, tôi vì sao phải làm như vậy? Các anh phải tin tôi chứ? Tôi nói thật đấy."
Lời nói này của cô ta tựa như không lộ ra khuyết điểm gì, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve/2508401/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.