" Cốc...cốc."
" Cô đưa đây cho tôi." Hắc Thần đang cầm túi đồ nhỏ đi tới.
" Dạ, đây là đồ của phu nhân cần. Tôi xin phép vào trong thay grap giường."
" Ừ, mau đi." nói xong, hắn cũng vào theo người phục vụ. Để người phục vụ làm việc, hắn thẳng chân đi đêm trước cửa phòng nhà tắm gõ cửa.
" Đinh Nhi, đồ của em đây." câu nói vừa dứt, cánh cửa phong tắm mở ra, một cái đầu nhỏ ló ra, khuôn mặt lúc nãy xấu hổ lúc nãy vẫn chưa hết đỏ.
" Anh lấy giúp tôi bộ đồ đen trong vali nhé." ngại ngùng mở lời nhờ giúp đỡ, Hắc Thần nghe lời, lấy trong chiếc vali một chiếc quần đùi và chiếc áo thun màu đen ra, đưa cho cô.
" Cảm ơn anh." nói xong, cô lặp tức đóng cửa lại.
Không lâu sau, Đinh Đinh cũng từ phòng tắm trở ra, mệt mỏi vô lực liền tiến đến nằm xuống giường.
Hắc Thần thấy vậy càng lo lắng, đi sát bên giường, nhẹ nhàng kéo cô ngồi dậy, cầm suất cháo, ý định muốn đút cho cô, nhẹ giọng dỗ ngọt:
" Nào em phải ăn cái gì đi đã, đợi lát Mạc Hàng đưa trà đường đỏ đến liền uống, như vậy cơn đau mới đỡ được. Ngoan, nghe lời được không?" Đinh Đinh bị dáng vẻ của Hắc Thần làm cho thụ sủng nhược kinh, không dám hó hé, vâng lời đón nhận muỗng cháo của hắn.
Do phần bụng vừa đau vừa khó chịu, ở dưới cứ quặn lại, nên không thể nào ăn ngon được, mười muỗng cháo được đưa tới rồi dừng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve/2508319/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.