23 giờ 50 phút. Trước cổng lớn của Lan Đình Uyển, một chiếc xe đua chạy đến rồi dừng lại.
Giữa không gian lặng im của đêm tối, tiếng mở đóng cửa vang lên rõ to, bước trước đầu tiên là một người đàn ông.
Hắn di chuyển vòng qua rồi mở cửa cho người phụ nữ. Hai người đứng đối diện nhau nói lời tạm biệt.
" Artemis, sau này có chuyện gì thì cứ tìm anh, không được một mình hành động nghe không? "
" Ừm, em nghe rồi, nhưng vốn dĩ đây cũng là chuyện riêng của em, cũng không thể để anh dính dáng được."
" Chúng ta đã quen biết bao lâu mà em còn nói như vậy? Thôi được rồi, nhưng phải nhớ khi có gì khó khắn phải nói cho anh hay nghe không? "
" Rồi, em nhớ rồi, anh cứ như ông lão, nhắc đi nhắc lại chuyện này." Đinh Đinh nhăn mặt cằn nhằn, William nhìn thấy dáng vẻ này của cô, liền cười phì một cái, lấy tay nhéo nhéo cái mũi cao cao của cô.
Nhưng mà hành động này của anh lại bị một đôi mắt đầy giận dữ nhìn thấy.
" Thôi em lên đây, mai em còn đi quay phim." nói xong Đinh Đinh vẫy tay chào tạm biệt. Hắn cũng mỉm cười, vẫy tay chào tạm biệt lại cô. Đợi cô khuất rồi mới phóng xe đi.
Cô vào nhà, đi lên tầng rồi tiến đến phòng ngủ chính rồi mở cửa ra.
Căn phòng tối tăm, ánh sáng mở ảo từ chiếc đèn ngủ cũng không làm sáng được bao nhiêu. Nhưng cô tinh mắt nhìn thấy được Hắc Thần đứng dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve/2508297/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.