Sáng hôm sau tại khách sạn lớn ngay trung tâm thành phố Cenberra thủ đô Úc...
"Cốc...cốc"
"Vào đi."
"Cạch.." cánh cửa phòng tổng thống được mở ra, bước vào là một người dần ông mang cặp kính tri thức.
Người đàn ông đó hai tay đưa cho Hắc Thần một tập tài liệu, mở miệng nói:
" 3 năm qua, Đinh tiểu thư di chuyển rất nhiều nơi, nên điều tra hơi tốn thời gian, với cả......... tư liệu cũng không được đầy đủ lắm."
" Không đủ lắm..." giỡn sao? Tập tài liệu rất dày, cảm giác như có thể đóng thành sách luôn còn được.
Hắc Thần ban đầu chỉ tính xem qua, nhưng càng xem sắc mặt càng khó coi, xem đến cuối cùng, tay Hắc Thần cũng run lên không ngừng.
Khoảng thời gian ba năm, cuộc sống của Đinh Đinh thật ra có thể cô đọng thành bốn chữ: Làm thuê, trốn giết!!!
Người như cô đây, một thân một mình ở nơi đất khách quê người, khi bị những người thân nhất liên tục hãm hại, khi hấp hối giãy dụa, giống một con thú bị dồn tới chân tường, liều mạng tới đầu rơi máu chảy, vùng vẫy muốn sống dậy.
Bị ốm không ai cho chút hơi ấm, hoạn nạn không ai cho lời động viên. Cho người thân giống như đứa trẻ mồ côi cha mẹ.
Lang thang đầu đường xó chợ, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm.
Cô còn có quen biết và có quan hệ tốt với bọn côn đồ thấp kém.
Phụ nữ, có khi đẹp cũng là một cái "tội".Phụ nữ càng đẹp, sống trong thời đại này có khi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve/2508262/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.