Tôi về đến nhà, cảm thấy vô cùng mệt mỏi, thiếp đi rất nhanh.
Đột nhiên bị cảm giác buồn buồn, nhột nhột trên mặt làm cho tỉnh lại. Tôi mở mắt, phát hiện ra Giang Ly đang khẽ hôn tôi.
Giang Ly thấy tôi tỉnh rồi, thấp giọng cười: “Quan Tiểu Yến, nhớ anh không?” Anh vừa nói vừa cởi khuy áo ngủ của tôi.
Toi cụp mắt, cất tiếng nói lạnh tanh: “Giang Ly, em rất mệt.”
Giang Ly dừng lại. Anh ấy nằm lên giường, ôm tôi vào lòng, thở dài thườn thượt nói: “NGủ thôi.”
Tôi dựa vào lòng Giang Ly, buồn bã hỏi: “Giang Ly, gần đây anh bận gì vậy?”
Giang Ly trả lời: “Gần đây trong công ty xảy ra một chút chuyện, nhưng mà em không cần lo lắng, đợi xong việc anh sẽ ở bên em.”
“Ờ”
Gần đây tôi ít nhiều có chút lẫn tránh Giang Ly, tôi không biết phải đốidiện với anh ấy như thế nào, thậm chí không có dũng khí chất vấn xem cóphải anh ấy đang ngoại tình không.
Bởi vì tôi sợ anh ấy nói là phải.
Tôi đột nhiên nhớ lại câu nói của Tiết Vân Phong: “Giang Ly có thể để ý đến cô, chứng tỏ phẩm vi của anh ấy rất kém.”
Bây giờ nghĩ lại, tôi chỉ có thể cười khổ. Có lẽ phẩm vị của anh ấy thực sự không kém như vậy đâu nhỉ? Có lẽ anh ấy đối với tôi thật sự chỉ là…chơi đùa mà thôi?
Suy nghĩ này đè chặt trong tim tôi, giống như mộtphiến đá lớn vậy, ép đến mức tôi không tài nào thở nổi. Đặc biệt, khitôi nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938339/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.