Từ sau ngày Giang Lynói năng lung tung với cô tiếp tân, những lần sau tôi đi vào XQ đều vôcùng thuận lợi. Hơn nữa, ánh mắt của nhân viên XQ nhìn tôi, khụ khụ, vôcùng kính sợ, thỉnh thoảng còn pha chút mờ ám và đố kỵ, tôi rất ít khicó thể hưởng thụ ánh mắt như thế này, thế là tiểu nhân đắc chí, càng cô gắng đi đưa cơm cho Giang Ly hơn.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã sắp đến tết rồi, đa số nhân viên của XQ đều nghĩ rồi, cònGiang Ly lại không biết ấm ức cho mình.
Thế là trước ba mươi tết một ngày, tôi và Giang Ly lên máy bay đến thành phố K.
Thành phố K là một thành phố cấp huyện bình thường ở phía bắc Trung Quốc,cách thành phố L không xa, ngồi xe khoảng hơn một giờ là đến. Bố mẹ củaGiang Ly vẫn luôn sống tại thành K. Tôi đặc biệt muốn xem xem thành phố K rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt mà lại có thể tạo ra kẻ gây hại cho nhân gian là Giang Ly như thế này.
Khi chúng tôi đến nhà Giang Ly,trời đã sẩm tối, xung quanh rất yên tĩnh, trầm lắng. Nhà của Giang ly ởtrong một tòa nhà gia đình của thành phố K, nghe nói tòa nhà này có rấtnhiều người là giáo viên, có mấy người còn là giáo viên tiếng Anh…
Không sao, tôi không sợ, mẹ chồng tôi còn là giáo viên ngữ văn cơ, có gì đáng sợ chứ…toi vừa đi theo sau Giang Ly, vừa nghĩ ngợi lung tung, lấy lạitự tin cho mình.
Bố mẹ Giang Ly nhiệt tình đón tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938326/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.