Tôi đang cân nhắc.
Tôi đang cân nhắc, trên thế giới này có một thứ nào không cần lãng phítiền, lại nhận được sự thích thú và yêu thích của tên biến thái soi móinào đó không.
Hay là, tôi tặng anh ta một món đồ nghệ thuật nhỉ? Biến thái thông thường tương đối thích nghệ thuật.
Mà nếu tôi muốn mua một món đồ nghệ thuật có thể coi là vừa mắt Giang Ly... có khi tôi phá sản mất...
Thế là, cứ để cho Quan đại nghệ thuật gia tôi đây tận tay làm ra một tác phẩm nghệ thuật tặng cho Giang Ly đi.
Thực ra nghệ thuật là một thứ rất huyền bí, mập mờ. Thứ đồ khó nhìn cũngkhông hề gì, chỉ cần bạn có thể khoác lác cho nó thành một bông hoa thìđồ có khó coi hơn nữa cũng có thể khiến người ta tranh nhau bỏ tiền ramua.
Do thời gian cấp bách và tất cả những hiểu biết về nghệthuật của tôi cũng có hạn, cuối cùng tôi quyết định tặng Giang Ly mộtmón đồ sứ nghệ thuật của DIY(1),bất luận là thành cái gì, cũng là tôilàm bằng cả tấm lòng, phù hợp với yêu cầu của Giang Ly.
Ghi chú: (1)DIY: viết tắt của tiếng Anh “Do it yourself”, nghĩa là tự tay mình làm.
Thế là ngày Hai mươi tư tháng Mười hai, tôi xin nghỉ một ngày, lôi Hạp Tử đến một tiệm đồ gốm quy mô không hề nhỏ.
Vừa nghe thấy ngày mai là sinh nhật của Giang Ly, hôm nay tôi mới chuẩn bịquà cho anh ta, Hạp Tử liền cốc vào đầu tôi, chửi tôi thậm tệ, tôi u oán bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938297/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.