Mấy ngày hôm nay nhìn thấy Vu Tử Phi, tôi rõ ràng nghênh ngang kiêu ngạo, tự mãn hơn rấtnhiều, ánh mắt cũng không trốn tránh, nói chuyên cũng bạo dạn hơn, điđường cũng không còn cúi đầu…Tóm lại, khi tôi đối mặt với anh ta, cảmthấy mình thật sự không còn giống trước đây nữa. Giang Ly nói đó là vìtôi thắng rồi, nhưng mà hàm nghĩa từ “thắng rồi”, tôi thực sự không hiểu lắm, vốn dĩ tôi và Vu Tử Phi không đấu tranh gì, nói thắng thua thế nào đây?
Giang Ly không giải thích nghi vấn của tôi, chỉ là khi bị tôihỏi đến mất kiên nhẫn, sẽ côc vào đầu tôi nói: “Quan Tiểu Yến, cô vẫnthật là ngốc.”
Được rồi, ngốc thì ngốc, dù gì bây giờ tôi cũngkhông sợ Vu Tử Phi. Tôi cảm thấy một nguyên nhân khác khiến tôi không sợ Vu Tử Phi là, sau lưng tôi có một tên biến thái chống lưng khiến ngườita to gan, kẻ biến thái đó đương nhiên chính là Giang Ly. Cái gọi là“tin Giang ca, gan to ra” chính là ý nghĩa này.
Trái ngược lạivới tôi, mỗi lần nhìn thấy tôi, Vu Tử Phi đều tỏ ra bối rối, còn hơn cảmất tiền. Tôi đặc biệt thích nhìn bộ dạng này của anh ta, cho nên cóviệc hay không có việc, đều nói chuyện với anh ta, khiến anh ta bối rốigấp mấy lần.
Buổi tối, Giang Ly ra ngoài uống rượu, trên núikhông có hổ, sư tử xưng đại vương, tôi đi khắp các phòng, cảm thấy thếgiới không có Giang Ly đẹp biết bao, vui biết bao.
Hơn mười mộtgiờ tối, cuối cùng Giang Ly cũng về nhà, nhưng mà là được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938274/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.