Anh đang làm việc thì nhận được một cuộc gọi.Anh dừng công việc nhấc máy. Nói được một hai câu anh liền cúp máy. Đứng dậy lấy áo vest vừa mặc vừa gấp gáp đi ra ngoài.
Thấy anh đi gấp ra ngoài cô thấy làm lạ nhưng cô không để ý lắm. Nhìn anh đi rồi tiếp tục công việc của mình. Một lúc sau, Tô Vân vừa đi in tài liệu mang về liền tìm cô tám chuyện.
- Hân Hân, tôi kể cô nghe này nè !
- Có chuyện gì vậy ? Tôi đang hơi bận !
- Nghe tôi kể rồi làm tiếp !
- Vậy cô kể đi, có chuyện gì vui sao ?
Cô vẫn chú tâm làm việc, Tô Vân bên cạnh cứ khều khều cô. Cô đành dừng công việc lại nhìn Tô Vân
- Đường Khuê hôm nay trốn đi làm ! Có khi chính cô ta đã hãm hại cô cũng nên !
Tô Vân nhìn xung quanh thấy không có ai rồi mới thì thầm nói nhỏ với cô.
- Sao cô biết ?
- Lúc nãy tôi đi in tài liệu tôi nghe được mấy nhân viên kia nói Đường Khuê mới sáng còn có mặt đi làm. Nhưng sau khi ăn trưa thì cô ta biến mất ! Chắc chắn cô ta đã làm chuyện hãm hại cô, sợ bị Chủ tịch phạt nên đã trốn rồi !
- Kì lạ ! Nếu cô ta sợ bị phạt thì trốn làm gì? Không phải bỏ trốn tội sẽ nặng hơn sao ? Cũng chưa chắc phải cô ta làm mà !
- Do cô ta quá ngu ngốc ! Cô ta luôn kiếm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3325303/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.