Sau khi ăn xong cô liền đứng dậy đi ra xe trước. Cô đi đến công ty trước. Cô vừa ngồi xuống bàn làm việc. Đường Khuê liền xuất hiện, không ngờ anh thật sự để cô ta ở lại làm việc. Cô không thèm để ý đến cô ta, cặm cụi sắp xếp lại giấy tờ. Thấy cô không để ý đến mình Đường Khuê liền tức giận
- Kiều Gia Hân! Cô không thấy tôi à ?
- Tôi không có mù ! Cô không chuyện gì làm thì phiền đi nơi khác để tôi làm việc !
- Mày ! Mày cũng chỉ là một thực tập sinh cỏn con thôi ! Cần gì phải tỏ vẻ có nhiều việc !
- Đúng là tôi không có nhiều việc ! Nhưng tôi không rảnh như một số người đứng đây kiếm chuyện !
- Mày !
- Nếu cô đã xong rồi thì phiền tránh ra !
Thấy không thể làm gì được cô Đường Khuê liền tức giận bỏ đi. Tô Vân nãy giờ đứng bên cạnh chứng kiến hết, liền lộ vẻ mặt rất khâm phục cô.
Tô Vân đi đến chỗ cô vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn cô.
- Cô hay lắm Hân Hân! Cô ta không dám phản bác lại luôn !
Cô cũng không quan tâm lắm chỉ cười cười cho qua chuyện thôi. Lúc này anh cũng đã đến, Tô Vân thấy anh cũng chạy nhanh về bàn làm việc. Anh đi qua nhìn cô một cái rồi đi vào phòng làm việc.Còn cô bị nụ cười của anh làm đứng hình vài giây tim đập rộn ràng. Cô đỏ mặt cúi mặt Tô Vân thấy vậy tưởng cô bị bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3314765/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.