"Chào Niên Tổng"
Cô nhân viên lúc nãy ló đầu ra từ cửa nhìn hắn chào hỏi không dám tới gần.
"Lại đây, à mà thôi ngồi đó đi"
Hắn ngoắc tay rồi nhắm mắt phẩy phẩy ra hiệu cho cô ngồi xuống cuối bàn.
Hắn chống khuỷu tay xuống mặt bàn, ngón tay đan vào nhau đặt lên cằm nhìn thẳng vào mặt cô nhân viên.
"Cô thích cái gì nhất"
Tự nhiên hắn hỏi thế làm cô ấy bối rối ngượng nghịu ấp úng.
"Em...em thích...thích"
"Bớt điệu lại"
"À ừm... em thích đi du lịch thế giới"
"Vậy vợ tương lai của tôi thích gì"
Hình như cô ấy đã hiểu sai ý đỏ mặt cười xấu hổ: "Niên Tổng này, em nói rồi mà còn hỏi em thích...xấu hổ quá đi"
Bịch bịch cô nhân viên ôm mặt nhảy nhảy ra ngoài đóng cửa lại. Hắn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng cô đã chạy đi mất thật khó tham khảo thử xem phụ nữ thích gì.
Hắn lục tung mọi kí ức về cô xem cô có phản ứng với gì nhưng lúc nào mặt cô cũng lạnh như băng.
Biết chọn quà khó đến vậy hắn đã không tặng rồi. Bây giờ cô giận rồi hắn biết phải làm sao?Thật khó nghĩ, thôi thì trốn ở công ty cho lành.
Từ khi nhận món quà của hắn máu nóng trong người cô sục sôi một ý chí quyết tâm đả đảo.
Nhưng không để việc riêng ảnh hưởng với việc công ty. Đi làm bình thường đến công ty mọi người ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt khác thường thật khó chịu.
Tú Vy xem như không cảm nhận gì lướt qua nhẹ nhàng tai vẫn thám thính.
"Ê...nghe nói Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854836/chuong-192.html