Tìm được Thiệu Phàm, Lăng Thần từ từ bước tới chuẩn bị cho Thiệu Phàm một trận vì tự ý làm phiền người khác.
Đi được nửa đoạn đường thì có chuông điện thoại anh xoay mặt về phía cửa bắt máy.
Thấy Lăng Thần đã biết mình ở đây anh tiếp tục ngồi xuống mỉm cười:
"Tối rật vui khi quen biệt hai người, bán tội cũng đến rồi tôi có thể ngồi ắn chung không?"
An Lạc nói: "Được chứ rất sẵn lòng, tôi có thể gặp bạn anh được không"
"Đước chứ...câu ấy ở kia"
Thiệu Phàm chỉ tay về phía Lăng Thần đang đứng, An Lạc nhìn theo nhưng chỉ thấy lưng của Lăng Thần quay lại.
Cô vừa mới quay lại Lăng Thần cũng ngoảnh mặt nhìn lại một lát rồi quay về vị trí cũ cau có:
"Không giải quyết được là sao? Đúng là đồ vô dụng, được rồi tôi sẽ đến"
Sau khi nghe điện thoại tâm trạng anh vô cùng bất ổn tay phất tà áo ra sau chống tay thở dài:
"Đúng là nuôi bọn họ chỉ để ăn hại, nếu hợp đồng này không kí kết được coi như cả công ty con mất trắng"
Anh bặm môi suy nghĩ cách để giải quyết giữa công việc và Thiệu Phàm.
Anh định nhờ Trường Niên đi dự buổi ký kết nhưng nghĩ lại hắn với Tú Vy mới được hội ngộ nên cũng phải có thời gian riêng để bồi đắp.
Anh quyết định mình sẽ là người đi, nhưng không có thời gian để thông báo trực tiếp đành phải thông báo qua tin nhắn.
Nhìn thấy thông báo của Lăng Thần, Thiệu Phàm chùn người buồn bã:
"Sorry hai ngượi nha, bán tội có công việc nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854813/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.