Ăn sáng xong Tiểu An và Tiểu Khang sang nhà Trường Niên chơi với bà nội mới.
Còn An Lạc ra sân bay đón Thiên Vũ từ Mĩ về. Đáng lẽ anh định về cùng với Tú Vy nhưng không ngờ cha mình lại dành đi, nhốt anh trong nhà không cho rời khỏi một bước nào.
Bây giờ ông đã trở về mới chịu thả cho anh về với đất trời..à không nói vậy nghe hơi ghê về với khoảng thời gian tự do.
Tú Vy được nguyên chiếc Lamborghini tới trước cửa đón.
Trường Niên ăn mặc lịch thiệp với bộ vest đen bước xuống khuôn mặt hơi nghênh tay bỏ trong túi dựa lưng lên xe.
Ánh mắt đưa tình lướt nhẹ cơ thể mĩ miều trước mặt môi mỉm cười hàm răng lóe lên một tia sáng:
"Bà xã hôm nay đẹp thế nhỉ"
Câu nói này ngày nào cô cũng nghe thay vì lo làm mấy chuyện con bò.
Sao hắn không đọc thêm tiểu thuyết hay văn gì đó để trau dồi kiến thức về cách nói chuyện bớt chán.
Cô chỉ biết thở dài đành chấp nhận thôi ai kêu cô yêu hắn làm gì, người đàn ông không não.
Nói tới thật buồn cười không biết cô yêu hắn vì cái gì nữa, vì tiền không tiền thì không thiếu.
Vì nhan sắc, hắn có sao? Không hề.
Hay vì tính cách chân tình nói đúng hơn tình yêu của hắn đã làm cô yêu.
Bước lên xe trong trạng thái bình thường còn hắn vui như tết tăm tít đầy cung bậc cảm xúc:
"Vào cửa hàng đồ cưới anh sẽ chọn cho em một bộ váy mắc nhất lộng lẫy nhất. Bà xã của anh phải giống như vị nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854811/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.