" Au..au"
Nó đang chìm đắm trong cơn mê bị lực tay tay tác động vào tai nhăn nhó ngước lên nhìn ấp úng.
- Cậu..Cậu Thiên Vũ..
- Ai dạy con mấy trò tán tỉnh tầm thường này vậy...thật mất mặt...
Thiên Vũ bỏ tay ra chống hông ôm trán thở dài. Tuệ Lâm cứ Tiểu Anh anh sẽ cho Tiểu Khang một trận vì chọc ghẹo con gái nhưng không ngờ anh cảm thấy thất vọng với cách tán tỉnh tầm thường, phụng phịu bỏ đi. Thiên Vũ thấy Tuệ Lâm rời đi vội vã chặn đường nở một nụ cười thân thiện ngồi xuống.
- Con là Tuệ Lâm phải không? Tên rất đẹp người cũng đẹp nữa chắc mẹ con cũng rất xinh.
Trong đầu Tuệ Lâm nghĩ rằng anh đang tìm cách tán tỉnh mẹ của mình nheo mắt nhìn anh bĩu môi.
- Cách làm quen này cũng xưa rồi không lừa được con đâu, mà mami con ra sao thì liên quan gì tới chú chứ.
Tuệ Lâm tặng cho Thiên Vũ một cái chu môi ngoảnh mặt nhìn người phụ nữ trước cổng mỉm cười hạnh phúc chạy ra. Thiên Vũ nhìn người phụ nữ trước cổng vẻ mặt thất vọng anh cứ tưởng rằng Tuệ Lâm là con của mình như trong phim nhưng hình như không phải người phụ nữ đó không phải là người con gái anh yêu. Anh buồn bã đứng lên nhìn bộ mặt thụng một đống bật cười búng trán nó một cái. Nó liếc nhìn giận dỗi bỏ đi, Tiểu An ở trong lớp lăn tăn chạy ra ôm lấy chân Thiên Vũ lắc lư nũng nịu.
- Cậu..con mệt quá...cậu cõng con đi nha nha.
- Đứa thì lớn một cách thái quá đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854776/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.