Đột nhiên Tú Vy lại thấy khó chịu đẩy hắn ngã xuống đất nhìn thấy người phía trước bực bội quát mắng khi mình chỉ muốn quan tâm nhiều hơn thôi cảm thấy tổn thương nhìn cô bằng đôi mắt rưng rưng. Tú Vy chẳng thèm cảm thương hai tay chống hông nghiêm giọng.
- Anh đừng bao giờ mang bộ mặt trẻ con đó ra, không phải em chấp nhận anh là sẽ không cư xử cọc cằn nữa đâu nha.
- Nhưng em chỉ muốn chăm sóc em thôi mà..hức.( Trường Niên trưng ánh mắt đáng thương nhìn nhưng cô không nhìn lại chuyển sang mếu máo).
- Em không cần, đường đường là đại nương của Hắc Nhi phải nhờ đến đàn ông giúp đỡ sao, chẳng đáng mặt chút nào.
- Anh không biết em phải dỗ anh, anh là con nít anh cũng muốn dỗ dành.( hẳn nhăn mày giận dỗi chờ sự dỗ dành ngọt ngào từ cô).
- Chờ em dỗ thì đợi kiếp sau đi nhé.
Trường Niên phụng phịu trước sự cao ngạo của Tú Vy chùn mắt cao giọng.
- Anh hỏi lại một lần nữa, em có dỗ anh không?
- Never..never..never..
Dù hắn có làm gì thì cũng không bao giờ làm Tú Vy lay động, cuối đầu quay sang chu môi thẳng vào mặt hắn tiếp tục vênh mặt ngoảnh đi, không thấy động tĩnh gì của hắn cô không chịu được cơn tò mò quay lại không thấy hắn đâu nữa lo lắng nhưng không quên lẩm nhẩm.
- Hay là mình làm anh ấy giận bỏ đi rồi, bình thường anh ấy mặt dày lắm mà sao hôm nay lại mỏng thế nhỉ hay là bị người phụ nữ khác mài mòn rồi!!!!!!
- Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854767/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.