Mới sáng sớm Tiểu An và Tiểu Khang vừa vệ sinh cá nhân xong hí hửng chạy đến phòng Tú Vy để gọi cô dậy. Chúng từ từ mở cửa ló đầu vào nhìn trên giường chiếc chăn phồng lên tưởng rằng Tú Vy còn ngủ nướng, thì thầm to nhỏ với nhau nhón chân bước lại la lớn cùng nhau nhảy lên giường.
- Mama Mặt Trời lên tận tám sào rồi kìa, mau dậy đi nào.
Thấy ở dưới không có động tĩnh gì Tiểu Khang giở chăn ra không thấy Tú Vy chỉ thấy mấy chiếc gối xếp lên nhau thắc mắc.
- Không có mama ở đây chẳng lẽ tối mama không về sao?
Nó ngẩn ngơ một lát ánh mắt lóe lên Tiểu An sáng gật gưỡng hớn hở quay sang nói với Tiểu An.
- Hay là mama đã xuống bếp chuẩn bị thức ăn sáng cho tụi mình. Chắc hôm nay trời sắp sập rồi, chúng ta đi xuống ghẹo mama đi.
Tiểu Khang vừa nói vừa lắc lư Tiểu An cũng tươi cười đồng ý. Cả hai nắm tay nhau nhảy chân sáo bước xuống vội vàng chạy thật nhanh xuống bếp vừa chạy vừa gọi lớn.
- Hôm nay mama dậy sớm dữ ta, không cần tụi con gọi dậy.
Chúng đã đến nơi nhìn tứ phía nhưng vẫn không thấy một bóng người kể cả An Lạc. Tiểu Khang cảm thấy có gì đó là lạ trầm ngâm suy nghĩ" Nhìn như vậy là tối qua mama không về" Nó suy nghĩ một lát ôm miệng cười tủm tỉm" Hay là papa đã chuốc say mama rồi cho lên giường..hihi" Suy nghĩ xong nó nhìn Tiểu An mỉm cười bỏ đi. Tiểu An không biết nó bị dì nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854760/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.