Cánh cửa mở toan ánh sáng của sự hi vọng được cứu của mình. Tú Vy nhìn người đứng trước cửa bằng ánh mắt tha thiết.
Người đó dần dần bước tới xách theo một chiếc va li, chiếc khăn choàng cổ bay bay trong gió.
Gương mặt dần lộ rõ mái tóc bạch kim úp xuống trán bay phất phơ trước đôi mắt màu vàng rubi sáng rực.
Tú Vy nhìn người đó gương mặt trở nên tuyệt vọng hơn lúc ban đầu khi biết được người đó chính là Thiên Vũ.
Cô cất tiếng lên gọi trong sự vô vọng không trông chờ Thiên Vũ cứu được mình.
“Anh Thiên Vũ, anh đến đây chi vậy?”
Thiên Vũ nhìn vẻ mặt khinh người của Tú Vy vuốt nhẹ tóc trước ra sau ra vẻ oai hùng, tặc lưỡi.
“Em đừng khinh thường anh chứ? Anh cũng biết chút võ mà, có thể cứu em ra được”
Kim Mã đang hăng say thì bị người khác làm phiền giận dữ đứng lên liếc mắt nhìn Thiên Vũ.
Anh hơi sợ trước ánh mắt kinh khủng của hắn, co rúm người lại nhưng phải cố tỏ ra một người đàn ông thực thụ, ưỡn ngực nghênh ngang nhưng giọng nói còn hơi ấp úng chỉ tay về phía hắn ra lệnh.
“Mày...mày mau thả em gái tao ra nếu không thì...”
Thiên Vũ chưa nói hết câu thì bị hắn đấm văng vào bức tường.
Tú Vy nhìn Thiên Vũ bị đánh đến nỗi không biết trời trăng mây gió gì gào thét.
“Anh hai, anh không sao chứ mau chạy đi”
Thiên Vũ sợ hãi ôm bờ má sưng tấy của mình, lồm cồm đứng thẳng.
Kim Mã tiếng lại định đánh thêm một cái nữa, anh nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854725/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.