Trường Niên và Tú Vy len lỏi bước ra từ một rừng cây dày đặc. Trước mắt họ là một tòa nhà rộng lớn giữa không gian u tối. Trong căn nhà rộn rã tiếng trẻ em. Ánh đèn của những căn phòng vẫn còn sáng. Cô ngây người nhìn hắn những suy nghĩ đen tối trong đầu tuôn ra.
" Đừng nói với mình hắn buôn bán trẻ em nha"
Vẻ mặt ngờ nghệch lo sợ của cô. Hắn biết cô đang có những suy nghĩ xấu về mình.
- Này, này anh làm cái gì vậy?
- Muốn biết bên trong có chuyện gì, vào sẽ biết.
Hắn lùi về sau lưng cô đặt hai tay lên vai đẩy nhẹ cô bước vào nhà. Cánh cửa tự động mở ra khi một luồn sáng đỏ quét qua mặt của hắn. Cô bước vào trước sự ngỡ ngàng của mình bên trong được trang trí đơn giản nhưng rất đẹp và ngăn nắp. Cô từ từ bước đi mắt không ngừng quan sát một cậu bé mái tóc đen nhánh chạy tới va vào chân cô ngã xuống một chút xíu nữa đã va đầu vào cạnh bàn. Cô vội vàng dùng tay mình che lại không may vẹt ngang cạnh bàn bằng sắt chảy máu. Nhưng cô không tỏ ra đau đớn lặng lẽ che đi vết thương mỉm cười xoa đầu cậu bé dịu dàng nhắc nhở.
- Con phải cẩn thận chứ, mém chút xíu làm mình bị thương rồi.
Trường Niên cũng ngồi quỳ xuống bên cạnh cô xoa đầu cậu bé. Cô đặt bàn tay bị thương ra sau, cậu bé thấy tay cô bị thương định nói cho Trường Niên biết nhưng bị cô ngăn lại lắc đầu. Cậu bé thấy cô cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854716/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.