- Nhóc con tỉnh lại đi..
Hắn lay nhẹ người nó gọi to nhưng nó vẫn nằm bất động không nhúc nhích. Hắn ôm nó vào lòng những giọt nước mắt từ từ rơi xuống. Hoắc Cẩm tiến lại gần đặt tay lên vai hắn an ủi.
- Cậu đừng lo lắng quá, chắc cậu nhóc sợ hãi nên ngất xỉu thôi...
- Hoắc Cẩm, cảm ơn anh đã ra tay kịp lúc...nếu không chắc có lẽ tôi rất hối hận.
Trước khi tên mặt sẹo kịp nổ súng viên đạn từ xa bay đến xuyên đầu hắn ta máu văng tung tóe lên cả người Trường Niên và Tiểu Khang.
- Đó không phải là tôi...anh cũng biết tôi chỉ sử dụng dao chứ không bao giờ sử dụng súng.
- Vậy viên đạn đó từ đâu ra...là người nào...
Hắn sờ sững suy nghĩ quay mặt về phía viên đạn đã bay tới nhưng không thấy ai ngoài ba người họ.
- Lão đại xin lỗi chúng tôi đã đến trễ!
Từ dưới cầu thang người của hắn hùng hổ bước lên đứng thành hàng ngang Tiểu Anh người cấp dưới của hắn vội vã chạy lại cuối đầu hối lỗi.
- Không cậu đến đúng lúc lắm...nếu không có cậu thì tên kia đã bắn chết thằng bé rồi...
- Thưa lão đại tôi đã quên đem súng...nên đó không phải là do tôi bắn( gãi đầu cười gằn).
- Vậy người đã bắn hắn ta là ai?( Hắn nhìn Tiểu Anh tự hỏi)
- A...đúng rồi...lúc nãy chúng tôi đến có một người mặt áo da, đội mũ diềm và bao khẩu trang kín mặt toàn bộ toàn màu đen từ nhà hoang bên cạnh chạy xuống. Leo lên chiếc xe mô tô MV Agusta F4
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854694/chuong-50.html