Sau khi uống xong cả ba người bỏ ly sữa đã uống cạn lên bàn. Cô ta đang chăm chú nhìn biểu hiện của nó xem thử tác dụng của thuốc đến nhanh hay chậm cứ như thế. Một lát sau Tiểu Khang đột nhiên ôm bụng mặt mày tái nhợt cô cười thầm nghĩ, nhếch môi nhưng không để lộ ra ngoài.
- Không ngờ thuốc lại có tác dụng nhanh đến vậy, để tao nhìn ngắm gương mặt đau đớn của mày nào...
Thấy cậu bé ôm bụng uốn éo mặt mày tái xanh Trường Niên hoảng loạn lo lắng hỏi.
- Nhóc con, có chuyện gì sao?
- Tự...nhiên con cảm thấy.._Nó rặn từng tiếng trả lời.
- Con cảm thấy sữa ngon quá thôi, cảm ơn dì tiểu tam đã pha sữa cho con nhé.
Nó liếc một mắt về phía Lạc Lạc bỏ tay ra khỏi bụng mặt mày trở lại bình thường cười lên. Cô ta sững sờ bất ngờ khi thấy nó không bị gì cả cô ta lo sợ ngẫm nghĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854689/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.