- Ya... bầu trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh , không khí trong lành thật là thoải mái
- khiếp hôm nay Jenny nhà ông cũng biết văn thơ cơ đấy - Kỳ An huých huých vào tay Bảo An trêu
- Bà Kỳ An..... ý của bà là gì hả, đứng lại đấy, tôi mà bắt được bà nhá....... bà biết tay tôi
- Ngu gì mà đứng lại.... lêu lêu
Kỳ An sách dép chạy vì bị Jenny đuối ( Na: đầu 2 thứ tóc rồi mà như con nít ý nhỉ:3). Kỳ An chạy không biết trời, trăng, mây, đất gì đã va vào một người phụ nữ trung liên.
- Cháu xin lỗi cô
- Ủa Kỳ An hả con
Kỳ An nghe thấy tên mình ngước mặt lên nhìn, thì ra là cô Huệ Lan
--------------------------------------------
Huệ Lan: mẹ của Minh Quân ( 42 tuổi) là chủ tịch của một công ty trang sức khá lớn, xinh đẹp, hiền hậu
--------------------------------------------
- A cô, con nhớ cô quá - Kỳ An vui mừng ôm lấy bà Huệ Lan
- Cô cũng rất nhớ con - Bà Huệ Lan cũng ôm lấy Kỳ An vuốt ve mái tóc nâu đầy trìu mến
- Cô ơi Quân Quân có về không cô, anh ấy bây giờ sao rồi
- Quân có về con ạ, nhưng.......
- Nhưng sao ạ, Quân Quân bị sao hả cô
- Um 2 năm trước nó bị tai nạn và mất trí nhớ,nó vẫn chưa nhớ ra. Bây giờ nó về đây ở, con nhớ chăm sóc nó giúp cô nha vì cô phải ra nước ngoài làm ăn rồi vài tháng nữa cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-lanh-lung-nua-ma/2582880/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.