Chợt nhận ra tất cả chỉ là một sự sắp đặt vô tình. Không quen, không biết bỗng chốc nối tơ hồng rồi phút chót vỡ lẽ cái ngu dại bồng bột. 
*** 
Cảm nhận hơi nước ấm như lan khắp bề mặt Diệp Chi giật mình thức giấc, đôi mắt mở to mơ màng nhìn không rõ. 
Mai Nhi mỉm cười tiếp tục dùng khăn ấm lau mặt cho Diệp Chi. 
- Ổn rồi chứ? 
- Chuyện gì vậy? 
Diệp Chi chống tay ngồi dậy, đầu óc quay cuồng không thể nhớ được gì liền đập tay lên trán. 
- Em say. 
- À! 
Diệp Chi chợt nhớ ra bản thân kéo Ân Ân đi phóng đãng một buổi nhưng những chuyện sau đó cô không tài nào nhớ ra, nhìn quanh nhận ra đây là phòng mình lại có Mai Nhi nên không khỏi hoài nghi. 
Mai Nhi có vẻ đồng cảm với Diệp Chi, cô nàng lại mỉm cười trấn an. 
- Em nôn lên người Hải Khánh. 
- Nôn? 
Diệp Chi ngơ ngác. 
Ánh sáng long lanh trong mắt Mai Nhi tắt phụt. Cô nàng chính là muốn hóng chuyện xem hai người tiếp sau đó đã làm gì. Tự nhiên Hải Khánh giữa đêm gọi cô tới không lí do. Tới nơi thì đã thấy Hải Khánh bước ra khỏi phòng tắm đá ánh mắt lạnh tanh về phía Diệp Chi đang mê man trên giường. Nhìn qua Mai Nhi cũng đoán ra Diệp Chi nôn lên người Hải Khánh nhưng cái tên kia rất đáng hận khi chẳng giải thích bất kì lí do gì cứ coi cô như người giúp việc dự trữ không bằng. 
- Thật sự em không nhớ gì à? 
Mai Nhi nhỏ giọng, Diệp Chi ngẩn ngơ lắc đầu. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-khoc/378/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.