Nhan Từ Khuynh muốn mời người về nhà dạy cô, nhưng Dương Họa Y lại từ chối, cô nói: “Em đã sống như con chim nhốt trong lồng rồi, en muốn để con trai cũng phải giống như em, từ nhỏ đã không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài.”
Lớp học dưỡng thai có rất nhiều bà bầu cùng đến học, náo nhiệt lại ấm áp.
Cô muốn cảm thụ cảm giác ấm áp như vậy chứ không muốn mỗi ngày đều đối mặt với phòng ở trống rỗng.
Khi nghe câu trả lời như vậy, Nhan Từ Khuynh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Anh cười khẽ ra tiếng, nụ cười thật châm chọc: “Tùy em vậy”
Anh là sợ cô ra ngoài sẽ mệt mỏi, nhưng cô lại có vô số cách để xuyên tạc ý tứ của anh.
Bất kể anh làm chuyện gì hay nói điều gì dường như tất cả đều sai.
Nhan Từ Khuynh đứng dậy bỏ lại Dương Họa Y chuẩn bị bước ra ngoài Cô nhìn vẻ mặt tràn ngập lửa giận của anh không khỏi lên tiếng: “Nhan Từ Khuynh liệu anh có cho rằng em không biết nặng nhẹ hay không?”
Mặc dù đó là một lời châm chọc nhưng cô lại nói ra vô cùng thản nhiên như thể một cơn gió thoáng qua rồi lập tức biến mất.
Anh dừng bước và nhìn cô với ánh mắt nặng nề và sâu thẳm: “Rõ ràng là em biết anh chỉ đối tốt với một mình em”
Anh chỉ là sợ cô lại bị thương hay gặp sự cố ngoài ý muốn một lần nữa. Nếu anh không quan tâm đến cô thì đã mặc kệ không thèm hỏi cũng như quan tâm đến.
“Nhưng anh vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432415/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.