Nghĩ đến hai con búp bê mà Nhan Từ Khuynh đích thân tặng cũng là một trai một gái, Dương Họa Y nhịn không được lầm bầm: “Không ngờ người này dự đoán chuẩn thật, nếu tập đoàn Nhan Thị có đóng cửa thì đi làm thuật sĩ giang hồ gạt người cũng rất ổn”
Biết được hai đứa bé trong bụng phát triển bình thường Dương Họa Y tốt cuộc cũng thả lỏng người, nụ cười trên môi cô cũng rạng rỡ hơn nhiều.
Bác sĩ nói cứ ở phòng bệnh cũng không tốt, có thể thích hợp xuống lầu hít thở không khí trong lành.
Dương Họa Y lúc này mới gật đầu.
Dương Minh Nguyệt đẩy Dương Họa Y dạo một vòng, đúng lúc là buổi trưa nên thời tiết rất tốt, không ít người cũng đi dạo vào giờ này.
Dương Họa Y cũng muốn bước xuống đi dạo nhưng nhớ đến đứa trẻ trong bụng nên vẫn không dộng đậy thì hơn.
Dương Minh Nguyệt đau lòng: “Hiện tại em bé hồi phục rất tốt, chúng ta nhịn thêm vài tháng nữ: đợi em bé sinh ra rồi Họa Y không cần mệt giống bây giờ nữa”
Bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng, Dương Họa Y ngẩng đầu nhìn bầu trời, gật đầu nhẹ: “Ừm”
Khuôn mặt trắng như ngọc ngấng mặt nhìn ánh mặt trời, tỉnh tế đẹp đề giống như tranh vẽ vậy.
Dương Minh Nguyệt thấy thời gian cũng đến rồi, vừa muốn đẩy Dương Họa Y vào trong thì thấy Nhan Thuỳ Ngọc dắt Nhan Niệm Sơ đi dạo.
Nhan Thuỳ Ngọc dùng tay trái dắt Nhan Niệm.
Sơ, tay phải buông xuống bên hông, từ nơi cổ tay đã không dùng sức được rồi.
Tay Nhan Thuỳ Ngọc tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432397/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.