Sau khi bị đuổi khỏi Nhan thị, Nhan Thuỳ Ngọc đến bước đường cùng, mới từng chút phóng thích bản tính của mình.
Bản tính của cô ta tham lam và ích kỷ, sự địu dàng tốt bụng từ đầu chỉ là màu sắc bảo vệ sự ngụy trang, biểu hiện giả dối để tranh thủ đồng cảm và mến mộ của người khác.
Biểu hiện giả dối bị lột mất, Nhan Thuỳ Ngọc chỉ có thể tìm cách khác để tìm con đường sống cho bản thân.
Cùng đường, lúc trở về trấn nhỏ quê nhà, Nhan Thuỳ Ngọc cũng nghĩ cứ như vậy rồi thôi.
Nhưng ông trời cho cô ta cơ hội, để cô ta phát hiện bí mật của chị gái.
Nếu chị gái đã chết, vì sao cô ta không thể lợi dụng cơ hội này để leo lên cao hơn?
Dương Họa Y làm nhục chính mình nhiều như vậy, mình nhất định phải nhục nhã lại cô ta mới đúng.
Nhưng lại không nghĩ tới, vốn cô ta đã thuận lợi lấy được sự tín nhiệm của Hoàng Ánh, thế mà Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y lại cư xử không theo lẽ thường Nhan Từ Khuynh thích Dương Họa Y như vậy, thậm chí tự nguyện vì Dương Họa Y mà chống đối lại Hoàng Ánh.
Tất cả mọi người đều biết Nhan Từ Khuynh tự do hào phóng không kiềm chế được, nhưng lại là đứa con có hiếu, đối với cha mẹ gần như là muốn gì có đó, nếu không lúc trước cũng sẽ không kết hôn cùng Dương Họa Y.
Chỉ là hiện tại, Nhan Từ Khuynh thế mà lại chống đối Hoàng Ánh vì Dương Họa Y, hơn nữa hoàn toàn không chịu nhường bước Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432376/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.