Trong lòng Nhan Từ Khuynh thầm căng thẳng, lần đầu tiên bà dùng tính mạng uy hiếp anh như vậy.
“Mẹ biết con không thích đứa nhỏ, mẹ cũng nhìn ra, căn bản không thể nào thay đổi được việc này. Mẹ cũng không ép con. Đợi đến lúc tìm được quả tim thích hợp với đứa trẻ này, làm xong phẫu thuật thì con muốn đưa đứa trẻ này đi đâu cũng được. Nhưng nó bây giờ vẫn chỉ là một bệnh nhân, đến cả tính mạng của bản thân nó cũng không thể nào bảo vệ được, bây giờ con không thể cứ đuổi nó đi như thế được”
Nhìn thấy Nhan Từ Khuynh không có ý định thoả hiệp, Hoàng Ánh đành cắn răng nói: “Chỉ cần trị khỏi bệnh cho đứa bé, những chuyện còn lại thì con muốn thế nào cũng được, mẹ cũng không xen vào nữa. “
“Được” Lúc này anh mới nghiêm nghị đáp lời.
“Nhưng nếu cuối cùng thực sự không tìm thấy tim phù hợp cho nó…”
“Nếu thực sự tìm không được trái tim phù hợp thì là do số mệnh Niệm Sơ không tốt, nhưng đuổi nó đi ngay lúc này chính là muốn lấy mạng của nó” Hoàng Ánh nói: “Mặc kệ là có thể chữa khỏi bệnh cho nó hay không, mẹ sẽ đều thực hiện theo lời mẹ đã hứa, mặc kệ giữa hai người các con đang xảy ra vấn đề gì”
Nhan Từ Khuynh âm trầm gật đầu, liếc mắt nhìn về phía Nhan Thùy Ngọc: “Món nợ trước giờ với đứa trẻ này tôi có thể không tính toán, Nhan Thùy Ngọc chính cô cũng đã nói, là do cô không trông giữ con cho tốt”
Nhan Thùy Ngọc run rẩy nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432358/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.