Nếu như cô ấy chết, Hạ Huy Thành càng không tha thứ cho cô ta.
Nhưng nếu như Dương Họa Y bị đứa trẻ này giày vò tới chết, Hạ Huy Thành có phải hay không sẽ có thể dứt nỗi tương tư?
Hạ Lan Châu do dự khó quyết, đứa bé kia lại giơ lên nằm đấm hướng đến mặt của Dương Họa Y đánh tới.
Lần này Hạ Lan Châu hoàn toàn không có cơ hội do dự, cũng không thể trơ mắt nhìn Dương Họa Y bị đứa trẻ giết chết ngay trước mặt mình.
Cô ta hung tợn đẩy Nhan Niệm Sơ ra, mắng: “Đứa trẻ đê tiện, ba mẹ mày đều chết hết rồi sao? Không có ai dạy mày lễ nghĩa liêm sià Ðm, đứa trẻ vừa gặp liền đánh người như thế này cô ta thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Đứa trẻ bị chửi cũng không khóc, nó từ dưới đất bò dậy, cũng không thèm nhìn đến Hạ Lan Châu mà hung tợn trợn mắt nhìn Dương Cảnh Trí: “Người phụ nữ xấu xa, cô đi ra, tôi ghét cô, cô muốn cướp ba của tôi, không có.
ba tôi sẽ chết mất!”
Nhan Thùy Ngọc đã nói với nó rất nhiều lần, nó bị bệnh, còn là bệnh rất nghiêm trọng, chỉ có người thân cận nhất mới có thế cứu nó.
Nếu như ba không cần nó, thì nó cũng sẽ giống như mẹ… Chết đi Trẻ con đối với chết cũng không có khái niệm rõ ràng, nhưng khi người lớn nhắc tới chữ “Chết” với biểu tình nghiêm túc đáng sợ mới khiến cho bọn chúng nhất thời sợ hãi.
Nó không muốn chết, vậy nên phải đuổi người phụ nữ xấu xa này đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432351/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.