Không dã để đứa nhỏ biết ba mình là ai, nhà họ Nhan cũng không thiếu một miếng ăn, nó làm Sao còn muốn đưa đứa trẻ về quê?
Hầu hết phụ nữ, một khi tìm được cơ hội thiết lập quan hệ với nhà họ Lâm, chắc chắn không nỡ buông tay, đứa trẻ Nhan Thuỳ Ngọc này sao vẫn muốn rời khỏi? Còn muốn đưa đứa trẻ rời đi.
Nhan Thuỳ Ngọc ấp úng không chịu nói.
Dưới sự thúc giục của Hoàng Ánh, Nhan Thuỳ Ngọc mới cẩn thận mở miệng: “cô chủ Dương rất không thích Niệm Sơ, ngày đó cô ấy gặp Niệm Sơ đã tranh chấp với Niệm Sơ, cô ấy vân không biết Niệm Sơ là đứa nhỏ của Nhan tổng, nếu đợi đến cô chủ Dương biết được thân thế của Niệm Sơ…”
Nhan Thuỷ Ngọc dừng lại một lúc lâu, mới nói: “Con hy vọng Niệm Sơ trải qua vui vẻ hạnh phúc là tốt rồi, không muốn để Niệm Sơ ở nhà họ Nhan trải qua sự không vui vẻ”
Hoàng Ánh trầm mặc, không nhìn ra được suy nghĩ.
Nhan Thuỳ Ngọc vội vàng bổ cứu: “Con không phải nói cô chủ Dương không tốt, ai cũng không muốn chồng mình có con riêng, con có thể hiểu được.
Con chỉ muốn để Niệm Sơ sống một cuộc sống bình yên với con, con không muốn để Niệm Sơ sống ở nhà quyên thể hào nhoáng, sau lưng lại bị người khác chỉ trỏ.”
Thân phận của Nhan Niệm Sơ khó xử, cho dù trở về nhà họ Lâm, cũng không phải danh chính ngôn thuận.
Điều này, Hoàng Ánh cũng hiểu được.
Lời nói của Nhan Thuỳ Ngọc hoàn toàn khiến lòng dạ của Hoàng Ánh lạnh xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432344/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.