Cô đâu có làm nghề bác sĩ, làm sao cô biết được mấy cái này.
“Hay là em gọi bác sĩ tới đây hỏi giúp anh vài câu nhé?”
“Thế thì chẳng khác nào cho cả thế giới này biết chồng em bản trong một giây?”
“Vậy anh nói xem chúng ta phải làm thế nào bây giờ?”
“Em thử giúp anh xem thế nào, coi thử lần này có ổn hơn lần trước không nhé” Bàn tay nào đó đã lặng lẽ mò tới, nắm lấy tay cô kéo Dương Họa Y lên giường.
Dựa theo chủ nghĩa và tinh thần nhân đạo, anh sướng rồi thì vợ cũng phải thế mới đúng chứ nhỉ?
Bàn tay Nhan Từ Khuynh như mọc thêm đôi mắt, bắt đầu di chuyển từ hông cô xuống và dễ dàng tìm thấy vị trí chính xác để hoàn thành pha hành động trước đó chưa kịp làm xong.
Mãi đến khi cô mất:hết sức lực xụi lơ trong lòng ngực mình và nhận lấy sự thỏa mãn thì mới rút tây ra; Hoàng Ánh mẹ Nhan Từ Khuynh mang canh bổ đã hầm sẵn đến thấy được cảnh tượng quần áo xộc xệch trên giường thì lập tức tái mặt.
“Sức khỏe còn chẳng ra đâu vào đâu đã bắt đầu làm bừa! Không thích sống trên đời nữa rồi đúng không?”
Rõ ràng những lời đó dùng để nói với Nhan Từ Khuynh nhưng ánh mắt bà lại nhìn chăm chäm Dương Họa Y.
May là Nhan Từ Khuynh không cởi quần áo của hai người ra, chỉ hơi xộc xệch một tí thôi chứ chẳng để lộ ra bộ phận nhạy cảm gì.
Dương Họa Y ra khỏi vòng tay anh và kéo áo của mình xuống nhưng áo lót bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432304/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.