Dương Tuyết Nhi quay đầu lại nhìn thấy Dương Minh Nguyệt và Hà Dĩ Phong thì cẩn thận hỏi: “Cô là ai vậy? Cũng đến đây nấu ăn sao?”
“Đúng rồi: Lệ Minh Nguyệt mạnh mẽ gật đầu, sau đó nói: Lễ Minh Nguyệt.”
Vẻ mặt của Dương Tuyết Nhi đột nhiên trở lên khó coi, giống như bị bắt nạt vậy.
Dương Minh Nguyệt ngu người luôn, mình chưa làm cái gì cả mà, sao cô gái này lại muốn khóc rồi?
Đột nhiên Dương Minh Nguyệt lại cảm thấy cô gái này không phải mềm mại ôn nhu mà lại có chút hơi thái quá, làm cho người ta cảm thấy rất phiền phức.
“Cô buồn cái gì? Tôi cũng không bắt nạt cô nhé!” Dương Minh Nguyệt vội vàng thanh minh.
Hà Dĩ Phong nghe thấy ở trong phòng bếp có tiếng nói chuyện, nghĩ răng Dương Minh Nguyệt lại đang lẩm bẩm một mình, muốn đến góp vui một chút nên anh ta đi vào phòng bếp để nghe rõ những lời mà cô ấy đang nói.
Vừa mới bước chân vào thì lập tức phát hiện ra ở đây không chỉ có một mình Dương Minh Nguyệt.
Hà Dĩ Phong nhìn vẻ mặt dữ tợn của Dương Minh Nguyệt, lại nhìn cô gái đang khép nép tủi thân sắp khóc kia, nở nụ cười bất đắc dĩ: “Có phải cô đều hung dữ với tất cả mọi người ngoại trừ Dương Họa Y đúng không?”
Dương Minh Nguyệt vô cùng oan ức: “Tôi đã làm cái gì đâu!”
Hà Dĩ Phong hoàn toàn không tin cô ấy: “Cô không làm cái gì mà người ta lại có cái biểu cảm như thế này sao.”
Dương Minh Nguyệt đặt túi thức ăn trong tay xuống, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432286/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.