“Không phải như vậy”
“Nếu không phải vậy thì anh mau mở cửa ra”
“Anh không làm được” Anh không làm được, không thể trơ mắt nhìn cô rời khỏi anh như vậy được.
Một tay anh ôm lấy eo cô, còn tay kia nâng cảm cô rồi hôn lên.
Dương Họa Y trợn tròn mắt, con ngươi đen như mực nhìn anh không chớp mắt.
Anh làm sao có thể là người mặt dày, vô liêm sỉ như vậy chứ? Rõ ràng là anh giam cầm tự do của cô, mà bây giờ lại làm ra dáng vẻ thâm tình, cảm động như vậy.
“Dương Họa Y, em là người của anh. Không cho phép em được rời khỏi anh”
“Cái người điên này…”
Cái tên Nhan Từ Khuynh cầm thú này…
Cái tên điên này chỉ có nghĩ đến cơ thể của cô thì có!
Sự giấy dụa, chống cự của cô càng làm cho anh thêm hưng phấn. Anh hôn môi cô ngày càng mãnh liệt, mạnh mẽ hơn.
Nhan Từ Khuynh không muốn buông ra, mà cũng không bao giờ nghĩ sẽ buông cô ra. Dương Họa Y là người của anh, ai cũng đừng nghĩ có thể cướp cô đi được, mà anh cũng sẽ tuyệt đối không bao giờ buông tay cô ra.
Lồng ngực nở nang của anh áp sát vào cô, mặc kệ là cơ thể của cô hay là trái tim của cô thì tất cả nhất định đều phải thuộc về anh.
Anh sẽ không buông tay, cho dù như thế nào đi chăng nữa thì cũng không có khả năng buông tây…
Nụ hôn có tính chất xâm lược này mơ hồ làm cho Dương Họa Y cảm thấy tuyệt vọng.
Chung quy lại, thì anh cũng chỉ nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432276/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.