Ông bà cũng đã làm ra những chuyện không nể chút mặt mũi, cũng không định nhận cô ấy, giờ lại coi cô ấy là gì? Quân cờ hay là lá chắn?”
Nụ cười trào phúng của Nhan Từ Khuynh đâm thẳng vào mắt Dường Hải Thiên. Lúc này, ông ta mới biết lại là chuyện do vợ và đứa con gái muốn tìm chỗ chết của ông ta gây ra.
Ông ta vứt bỏ toàn bộ tôn nghiêm, cầu xin Nhan Từ Khuynh mở cho một con đường sống. Nhưng Nhan Từ Khuynh lại chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta, lấy điện thoại ra.
Dường Hải Thiên tưởng là còn có cơ hội,không ngừng cầu xin. Mà ngay sau đó, ông ta mới phát hiện ra, Nhan Từ Khuynh lấy điện thoại ra là để gọi bảo vệ đến lôi ông ta đi.
Bị bảo vệ mạnh mẽ lôi đi, Dường Hải Thiên kêu la: “Nhan Từ Khuynh, cậu cũng quá tuyệt tình rồi đó. Thật sự chẳng để lại chút gì cho tôi, cậu không sợ Họa Y đau lòng sao?”
Lúc này, Nhan Từ Khuynh mới trừng mắt nhìn ông ta, anh bật cười: “Không phải còn có căn nhà đó sao? Tôi nghĩ là tôi đã nói rất rõ rồi chứ: Nếu các ông đã thích như vậy thì căn nhà đó để lại cho các ông”
Nhưng những thứ khác, nhà họ Dường sẽ chẳng giữ lại được thứ gì cả.
Con người có thể có lồng tham, cũng có thể có dã tâm.
Nhưng một khi bạn đã có.suy nghĩ không nên có, nếu phát sinh hậu quả khác, vậy thì tất nhiên cũng phải chấp nhận.
Người nhà họ Dường vùng vẫy sắp chết, đã tìm vô số cách nhưng vẫn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432224/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.