Nhan Từ Khuynh phát hiện có gì không ổn: “Sao thế?”
Cô do dự: “Trong nhà có người, cửa không đóng chặt.”
Ai mà lại tới thẳng đây vậy, còn biết mật khẩu nữa chứ?
Ngày sinh nhật thật của Nhan Từ Khuynh chỉ có người nhà và Hà Dĩ Phong biết, người ngoài chỉ biết sinh nhật theo lịch dương, còn sinh nhật theo lịch âm mới là mật khẩu cửa này.
Huống hồ, cho dù có đoán đúng mật khẩu, người ngoài cũng không dám tự ý vào nhà. Các hộ gia đình ở khu trang viên Lệ Thuỷ không giàu cũng quyền quý, vì trộm ít đồ mà khiến bản thân phải vào tù thì thật sự không đáng, bọn trộm cũng rất tự giác tránh điều này.
Vì thế, người tự ý mở cửa đi vào không thể là người ngoài được.
Nhan Từ Khuynh nghĩ rồi nói: “Có phải là Hà Dĩ Phong không can tâm bị chúng ta bỏ lại nên đuổi đến không?”
Dương Họa Y cảm thấy cũng đúng, liền thả lỏng, lập tức đẩy cửa ra.
Nhưng cảnh tượng trong phòng khách lại khiến cô ngẩn người – Người tự ý đi vào không phải là Hà Dĩ Phong, mà là người nhà họ Dường.
Dường Hải Thiên và Viên Vũ ngồi trên ghế sô pha, trước mặt hai người là một tách trà nóng, là loại trà mà Hà Dĩ Phong tặng cho Nhan Từ Khuynh, rất ít khi lấy ra dùng.
Dương Nhã Tuyết mở tivi, vừa ăn đồ ă n vặt vừa xem chương trình tạp kỹ trên truyền hình, cười nói rôm rả.
Dường như bọn họ coi mình là chủ nhà, không có chút khách sáo nào.
Trong lòng Dương Họa Y có cảm giác kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432174/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.