Người đàn ông hiểu ý của anh, liên tục đánh lên trên mặt mình, tuy rằng tiếng rất to, nhưng mà không mạnh tay. Dù sao, bàn tay của mình vẫn dễ tự khống chế sức lực.
Người phụ nữ kia không thức thời, đáng thương hơn nhiều, bị vệ sĩ liên tiếp đánh vài cái tát, mãi tới khi gò má sưng tấy không trông rõ dáng vẻ ban đầu, lúc này mới xem như thôi.
Nhan Từ Khuynh lạnh lùng nhìn qua đám người kia một cái, sau đó gật đầu xem như chào với hỏi Hạ Huy Thành, rồi kéo cánh tay Dương Họa Y rời đi.
Một nhà ba người này bị đánh đến ngơ ra, bây giờ còn chưa kịp phản ứng lại là chuyện thế nào.
Đúng lúc này vệ sĩ nhắc nhờ một câu: “Chỗ này là thành phố Hà Nội, không phải là quê nhà các người, la lối om sòm cũng phải xem đối tượng, thằng nhóc con nhà các người tát bà Nhan một cái, tổng Giám đốc Nhan chưa chặt tay con trai mấy người là tốt lắm rồi đấy!”
Nhân viên phục vụ đi ngang cửa hóng chuyện, đưa tai nghe được hai câu, kết quả nghe được cụt lùn, chỉ nghe thành chặt tay con trai của cô ta đi.
Sau lần đó, truyền ra một lời đồn đáng sợ: Bởi vì một đứa bé tát Dương Họa Y một cái, cả nhà đều bị Nhan Từ Khuynh chặt một cái tay.
Chuyện này thì sau hãy nói.
Người phụ nữ bị dọa sợ phát run, lúc này mới phản ứng được, vậy là đắc tội người không nên đắc tội rồi.
Cô ta nhìn về phía Hạ Huy Thành, không biết vì sợ hay là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432140/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.