Bởi vì tớ nhìn thấu được suy nghĩ hèn hạ của anh ta, anh ta mới hãm hại tớ như vậy. “
Dương Minh Nguyệt hết sức nhấn mạnh hai từ hèn hạ.
Mặc dù tình yêu không có đúng sai nhưng yêu sai người vẫn đủ khiến người ta kinh tờm, Họa Y không chỉ là đã kết hôn rồi, mà còn là vợ của anh em của anh ta, Hà Dĩ Phong sao lại có thể vô liêm sỉ như vậy.
“Cậu biết suy nghĩ bần thỉu gì của anh ta vậy, thật sự là rất hèn hạ sao? Có nhiều chuyện bần thu sao?”
Dương Họa Y tủm tìm cười với Dương Minh Nguyệt.
Sự bần thìu của người đàn ông chẳng qua chỉ là những chuyện lên giường.
Cô nhầm tường rằng Hà Dĩ Phong với Dương Minh Nguyệt đã phát triển rất “sâu sắc” rồi.
Lúc vừa mới bắt đầu với Nhan Từ Khuynh, cũng là dùng bằng mọi cách, giở mọi mánh khoé… Cô cũng cảm thấy bần thìu, nhưng về sau, cô đã quen rồi.
Nghĩ đến Nhan Từ Khuynh, vẻ mặt của Dương Họa Y tối sầm lại.
Dương Minh Nguyệt thờ hồng hộc, không chú ý đến sự thay đổi cảm xúc của cô, cô chỉ dùng sức gật đầu: “Hà Dĩ Phong người này có khả năng là lừa cậu rồi, anh ta không phải là có ý gì tốt.”
Hi vọng có được vợ của anh em mình, sao có thể.
không hèn hạ như vậy được.
Mắng người thì vẫn là mắng người, những lời không nên nói, Dương Minh Nguyệt vẫn kiên quyết không nói ra.
Một khi nói ra, chút suy nghĩ nhò nhoi của Hạ Dĩ Phong sẽ ngầm xoắn thành nút thắt trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432126/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.