Chương trước
Chương sau
Suýt chút nữa, anh đã bỏ lỡ Dương Họa Y, không có cách nào bù đắp cho cô được.
An Dĩ Phong bùi ngùi xúc động, kể lại: “Hạ Huy Thành sống rất có tình có nghĩa, chẳng qua cũng chỉ là bạn gái cũ đã chia tay từ ba năm trước, thế mà có thể vì cô ấy mà làm đến bước này.”
“Phải rồi, thứ này cho cậu đấy, tôi tìm được một chút manh mối rồi, nhưng mà tin tức trong đó bị cắt đứt mất, phần còn lại phải dựa vào bản thân cậu thôi.”
Từ trong túi quần, Hà Dĩ Phong lấy ra một cái USB ném cho Nhan Từ Khuynh: “Lời khai và đoạn phim đều nằm ở trong đây.”
Người ở trong khách sạn quá phức tạp, không điều tra được chút gì cả. Nhưng mà tôi có tìm được một tên đầu sọ giúp đỡ, dựa vào khoảng thời gian đó kiểm tra xe cộ đi lại trên ngã tư gần khách sạn Nhật Huy, đã phát hiện một chiếc xe taxi dùng biển số giả.
Chiếc taxi đó chạy đúng một lần duy nhất rồi tháo bỏ đi, không còn giá trị sử dụng nữa.”
“Sau đó thì sao?”
“Bắt được mấy người kia rồi, bọn chúng khai rằng có kẻ đã bỏ ra một số tiền lớn, không những thế còn lên sẵn kế hoạch, bọn chúng chỉ cần dựa theo yêu cầu mà làm là được.”
“Đây chắc không phải là tin tức quan trọng mà anh nói đúng không?”
Hà Dĩ Phong vỗ tay thành tiếng, khoái chí đáp: “Vẫn là cậu hiểu rõ tôi nhất mà, đây thực sự không phải là tin quan trọng nhất. Thông tin chính xác là, trong khách sạn Nhật Huy có người nội bộ tiếp tay, lắp máy ghi hình ở trong khách sạn, vì vậy mới quay được đoan phim kia. Nếu như nói máy ghi hình ở trong phòng, một là của người khách ngay trước đó, hai là trước khi người khách đó đến. Như vậy, máy ghi hình ở hành lang khách sạn chắc chắn sẽ không có người khách nào có thể lắp được. Phần thông tin bị ngắt quãng chính là chỗ này, với điều kiện ở khách sạn Nhật Huy, thì một chút thông tin cũng không tra ra được.”
Nhan Từ Khuynh dựa theo thông tin mấu chốt, tóm tắt nội dung một cách ngắn gọn: “Bên trong khách sạn của Hạ Huy Thành có kẻ tiếp tay hãm hại Dương Họa Y.”
“Tôi có hơi nghi ngờ Hạ Huy Thành, nhưng lại không dám đi nghi cậu ấy.” Hà Dĩ Phong vuốt cằm, chăm chú phân tích: “Thật ra Hạ Huy Thành cũng có thể có khả năng làm vậy. Cậu ấy khó quên đi tình cảm trước đây dành cho Dương Họa Y, muốn chiếm được Dương Họa Y, nên việc lập lên kế hoạch này cũng không phải không đúng. Nhưng điều quan trọng là, khi đoạn video bị truyền ra ngoài, dư luận cũng sẽ chỉ trỏ, trách mắng bọn họ. Nếu như cậu ấy muốn ở bên Dương Họa Y, chắc chắn sẽ không truyền ra đoạn phim này.”
“Không phải cậu ấy chơi trò giả chịu khổ, giả chịu nhục để qua mắt, lấy lòng tin của mọi người đấy chứ?
Nhưng cái giá phải trả của trò này cũng quá lớn rồi.
Bây giờ, chưa nhắc đến việc có thành công hay không, mà cứ cho là thành công đi, thì cậu ấy cũng không thể đến với Dương Họa Y. Một người phụ nữ có chồng đi ngoại tình, còn gây nên ồn ào lớn như thế. Cho dù có li hôn đi chăng nữa, mang tiếng là con nuôi của nhà họ Hạ, cậu ấy cũng không thể nào cưới Dương Họa Y được.”
Hà Dĩ Phong rất tin tưởng Hạ Huy Thành, nhưng mà thông tin lại bị đứt đoạn ở trong chính khách sạn của anh ấy.
Hà Dĩ Phong nghĩ mãi cũng không ra, cuối cùng thì người đứng đằng sau đụng tay đụng chân vào là ai đây.
“Không phải là trò nếm mật nằm gai đâu, thật sự từ đầu đến cuối Hạ Huy Thành đều muốn tốt cho cô ấy.” Nhan Từ Khuynh nói.
Hà Dĩ Phong thờ ơ nhìn anh: “Cậu còn giải thích giùm cho tình địch à, rộng lượng gớm nhỉ.”
Nhan Từ Khuynh vô cùng tin tưởng Hạ Huy Thành. Bởi vì, vào cái hôm ở bệnh viện, anh đã nhìn thấy ánh mắt của Hạ Huy Thành. Nỗi đau trong ánh mắt đó là thật lòng, anh ấy thật sự hy vọng Dương Họa Y sẽ ổn.
Cho dù anh ấy không phải là người sẽ ở bên Dương Họa Y đến cuối đời đi nữa thì cũng chẳng sao cả.
Tận đáy lòng mình, Hạ Huy Thành muốn Dương Họa Y được hạnh phúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.