Mặc dù không tin cô, nhưng chẳng lẽ anh ta cũng không chịu tin cả người anh em thân thiết của mình?
“Này, em đi đâu đấy?” Hà Dĩ Phong kéo cổ tay cô lại.
“Đi đòi vòng cổ.”
“Em đòi thì cũng phải khéo léo chút nhé, tính tình cậu ấy không được dễ chịu lắm, nói cứng quá cậu ấy lại thích làm ngược lại đấy.”
“Nhưng đấy vốn là đồ của tôi, anh ta dựa vào đâu mà làm như vậy?!”
“Biết, biết, của em, anh có thể làm chứng đó là đồ của em, nhưng em cũng biết tính tình cậu ấy không được dễ chịu mà phải không?”
“Thì liên quan gì đến tôi, tôi chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về mình thôi.”
Cô ra sức giấy tay khỏi tay anh ta rồi quay đầu chạy mất.
Dù tính tình Dương Họa Y có dịu dàng thùy mị đến đâu chăng nữa, phải nhẫn nhịn lâu như vậy cũng sẽ hậm hực trong lòng, rốt cuộc Hà Dĩ Phong cũng nhận ra. Cô hùng hùng hổ hổ đòi quay lại đó, chắc chắn sẽ lại ầm ï cãi cọ với Nhan Từ Khuynh mất thôi, như vậy sao được cơ chứ.
Anh ta vội vàng đuổi theo, túm chặt cổ tay cô kéo lại.
Dương Họa Y đang lao người về phía trước theo quán tính, bỗng dưng bị kéo sững người lại, theo đà đổ về phía sau, tông thẳng vào lòng anh ta.
Thân thể nữ giới rất mềm mại, mặc dù cách nhiều lớp vài dày nhưng anh ta vẫn có thể lờ mờ cảm nhận được những đường cong tuyệt diệu của cơ thể cô, mũi cũng có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người cô, tư thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432017/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.