“Được, tôi không nói nữa, vậy đổi lại là anh nói đi.
Cô suy nghĩ rất rõ ràng: “Tôi không tin, anh tới Bệnh Viện chỉ vì chăm sóc tôi, nói đi, anh rốt cuộc muốn như thế nào, tôi sẽ phối hợp với anh, giúp anh nhanh chóng chơi đùa một chút.”
Lời anh nói, cô vẫn còn nhớ rõ.
Khi cô cầu xin anh đừng rút vốn của công ty nhà họ Dường, anh từng nói, đợi anh chơi chán rồi, đương nhiên sẽ kết thúc.
Chơi đùa, hai chữ này như một thanh kiếm bén nhọn đâm vào lòng anh, những lời nói lúc trước như bị phản chú mà bắn ngược lại vào người mình.
“Em thật sự đừng nói nữa, em càng nói càng không đúng nữa rồi!“ Anh thật sự muốn chăm sóc cô thật tốt, bù đắp lại cho cô mà thôi.
Anh giống như người bị thương vậy, bộ dạng vô cùng yếu ớt.
Người thực sự bị thương là mình cơ mà, anh ta dựa vào đâu mà tỏ vẻ yếu ớt?
Dương Họa Y cắn xuống một cái, bàn tay chỉ dừng ở bên môi của cô kia bị cô tức giận cắn chặt, anh lập tức đứng yên, để tùy cô phát tiết.
Mãi cho đến khi chảy máu, trên môi cô còn dính hai giọt máu của anh.
Một chút hấp dẫn, một chút bi thương.
Nhan Từ Khuynh cũng không hề để ý tới vết thương trên tay mình, chỉ nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: “Phát tiết đủ rồi?
Nếu vẫn chưa đủ, em còn có thể tiếp tục.”
Anh đưa một bàn tay khác tới trước mặt cô, vừa thâm tình lại vừa thản nhiên.
Chỉ cần cô hả giận, mấy chuyện này có là gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432009/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.