Rõ ràng là đã biết mọi chuyện, trong lòng cảm thấy oan ức hơn ai hết, nhưng cái gì cô ấy cũng không nói, lại cứ tự mình gánh vác mọi chuyện.
Chẳng trách Hà Dĩ Phong nói Dương Họa Y cô, ngoại trừ người bạn thân Hạ Lan Châu thì không còn nơi nào để đi cả. Bị chính người bố ruột của mình coi như một quân cờ để lợi dụng, như vậy có giống người một nhà không?
Nhan Từ Khuynh cười nhạt một tiếng: “Người bố như ông quả thật là làm tròn nghĩa vụ.”
Dường Hải Thiên nghỉ hoặc, anh là vì Dương Họa Y mà nói ông sao?
“Sau này không cho phép ông quấy rầy cuộc sống của cô ấy nữa.” Vẻ mặt Nhan Từ Khuynh u ám nhìn người đàn ông trung niên vì lợi ích mà đến cả con gái mình cũng bán đứng ở trước mặt, gẳn giọng nói.
Anh lạnh lùng cảnh báo: “Nếu không muốn công ty của nhà họ Dường phá sản, tốt nhất ông nên yên phận mà làm bố của cô ấy, nếu không làm được thì cũng đừng có can thiệp vào cuộc sống của cô ấy, càng đừng nên nghĩ đến việc lợi dụng cô ấy để làm bất cứ việc gì. Bằng không, tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng cho ông như ngày hôm nay đâu.”
Dường Hải Thiên sững sờ, anh ta như này là có ý gì?
Bỏ qua cho ông, không rút vốn khỏi công ty của nhà họ Dường nữa hay không muốn ly hôn với Dương Họa Y?
Nhà họ Lưu gây ra chuyện náo động như vậy, khiến cho anh ta bị cắm một cái sừng dài như thế, vậy mà anh ta cứ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/432007/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.