Cô nháy nháy đôi mắt, thật lâu sau mới có thể xác nhận sự thật này.
Không biết là do bị thương nên ánh mắt nhìn thế giới đều trở nên dịu dàng, hay là người đàn ông này bị thương nên mới dịu dàng hơn, tóm lại, dường như Nhan Từ Khuynh có chút khác biệt so với trước đây.
So với trước khi rời đi, không giống nhau.
Nhan Từ Khuynh đã ba ngày không được ngủ ngon, cực kỳ mệt mỏi, không bao lâu liền ngủ mất.
Dáng vẻ lúc ngủ của người đàn ông này rất đẹp, cô không nhịn được liền đưa tay ra nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt của anh, từ đầu ngón tay truyền đến một cảm giác vừa mềm mềm vừa âm ấm.
Làm xong cô mới nhận ra mình vừa làm cái gì, nên đã yên lặng thu tay lại, nhìn người đàn ông bên cạnh mình đang say ngủ như một đứa trẻ, ngay cả việc cô ở bên cạnh cũng không phát giác được, trên khóe môi cô hiện lên ý cười.
Dường như sống chung với Nhan Từ Khuynh cũng không quá khó như trong tưởng tượng, anh cũng không có xấu như cô tưởng, nghe nói ở bên cạnh Nhan Từ Khuynh có không ít phụ nữ, nhưng bây giờ xem ra, ngoại trừ Lưu Ly, cũng chưa từng thấy người nào xuất hiện.
Nói anh máu lạnh vô tình, nhưng mà khi biết cô bị thương, anh cũng có thể ngay lập tức bỏ công bỏ việc mà vội vàng trở về.
Kỳ thật, cuộc hôn nhân này, cũng không có quá thất bại như trong tưởng tượng của cô.
Cô không muốn thừa nhận nhưng cũng không thề không thừa nhận rằng con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/431935/chuong-79.html