Dương Họa Y bất lực nhìn về phía bóng lưng đang dần khuất sau cánh cửa. Cô vẫn nuôi ý chí muốn chạy trốn khỏi bàn tay tử thần ấy nhưng giờ cả người cô đều đau nhức, mệt mỏi, muốn cử động nhẹ thôi đã rất khó rồi chứ đừng nói đến chạy cả một đường thật xa.
Một ngày. Rồi hai ngày. Đến hạn Nhan Từ Khuynh đã ra. Anh lần nữa bước vào căn phòng bệnh đó. Nhưng lần này tim anh đau thắt lại. Mặt cô trắng bệch đi. Số nhịp thở với số nhịp tim hiện lên trên thiết bị khá thấp...
Lúc này các bác sĩ đang cố hết tất cả khả năng, sức lực của mình để cứu lấy Dương Họa Y.
Nhan Từ Khuynh ngồi ngoài cửa đợi. Anh cố nghĩ đến bao nhiêu đi nữa vẫn chưa thể nhận ra nguyên nhân tại sao lần này cô lại yếu đến vậy. Hành hạ cô là thế nhưng thiếu cô, cuộc sống của anh bị xáo trộn khá nhiều. Dường như anh cảm thấy trong nhà thiếu hẳn người chăm lo phục vụ tận nơi nên bây giờ anh thấy làm gì cũng thấy khó khăn...
Bác sĩ chợt mở cửa đi ra. Nhan Từ Khuynh lao tới túm lấy cổ áo bác sĩ hỏi:
- Cô ấy sao rồi? Tôi không hi vọng mấy người nói ra điều không hay đâu!
- Thưa Nhan thiếu... Dương tiểu thư đã ổn hơn chút rồi ạ... Hiện giờ cô ấy... cần được nghỉ ngơi nhiều và... cần được chăm sóc đầy đủ... . Truyện Sắc
Bác sĩ run rấy trả lời anh. Ông rất sợ trước thái độ này của anh. Ông còn vợ còn con, nếu bị ném ra khỏi bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/431859/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.