10 năm trước.
Trường THPT Thanh Xuân.
Ngôi trường cấp 3 này tọa lạc tại vùng ngoại ô thành phố, không gian vô cùng yên tĩnh, có thể tránh xa được khói bụi thành phố là điều ai cũng muốn. Trường này khá rộng, do ngày xưa được một người Pháp lập nên, sau một vài lần tu sửa lại, nâng cấp lên, mới có diện mạo đẹp như vầy.
- Thật vinh dự mà, em đồng ý về trường làm khách mời thật tốt mà.
Vị này là hiệu trưởng của trường, bụng phệ, đầu hói, gương mặt phúc hậu, đã gắn bó ở đây từ lâu lắm rồi.
- Có gì đâu thầy, lâu lâu em cũng muốn về đây mà, từ ngày tốt nghiệp lên đại học bận rộn suốt, không thể về thăm các thầy cô được, thật là có lỗi.
- Ha ha, em vẫn khéo nói chuyện như ngày nào, lần này khai giảng sẽ làm rất lớn, bởi vì năm nay số học sinh giỏi được tuyển thẳng khá nhiều.
- Dạ, lâu rồi về thăm trường nhìn cũng không khác mấy thời em học ở đây.
- Đúng rồi, có nhiều thầy cô đã nghỉ hưu về quê an dưỡng rồi.
- Dạ.
...
*[ Tôi lạc quan giữa đám đông, nhưng khi một mình thì lại không, cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng...~~ ]
* nhạc chuông điện thoại.
- Alo, được rồi tôi đến ngay.
Hiệu trưởng nói gì gì đó rồi gật đầu, cúp máy.
- Em ở đây đợi thầy xíu, hiệu phó mới gọi thầy có chuyện gấp.
- Vâng thầy cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dong-phong-nao/2999036/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.