- Đây là nhà của em anh vào đi!
Căn nhà được cô mua cách đây 1 tháng rồi, từ lúc bỏ nhà ra đi cho đến giờ cô đã tự lập kiếm tiền tự nuôi sống bản thân, không phụ thuộc vào ba mẹ nữa.
Anh bước vào nhìn xung quanh căn nhà, cách bài trí khá là gọn gàng, ngăn nắp chứng tỏ chủ nhân của căn nhà này rất là tỉ mỉ.
- Nhà có hơi bừa bộn, anh thông cảm nha!
Anh nghe vậy liền xoa đầu cô theo thói quen, vừa cười vừa nói.
- Nhà em còn sạch hơn cả nhà anh đấy, tiểu Yên.
Cô hơi ngượng ngùng cúi đầu xuống, khóe môi hơi rung rung.
Oaaaaa! Anh ấy cứ sờ đầu mình mãi...làm mình thích quá đi!!!! Hạnh phúc quá!
- Hai người đang làm gì đó! Mau bỏ cái bàn tay bẩn thỉu khỏi đầu vợ tôi, nghe chưa!
Hắn từ trong phòng ngủ tức giận bước ra, sải chân dài bước tư thế đầy hiên ngang như một vị thần, gương mặt nổi đầy gân xanh.
- Em nói đi chợ cơ mà!
Hắn vừa nói vừa kéo cô vào trong lòng, giữ chặt cô như báu vật của riêng mỗi mình hắn vậy.
- Anh làm gì thế! Mau buông tôi ra!
Cô tức giận đẩy hắn ra.
Nãy giờ Dương Lâm đã chứng kiến, gương mặt đầy ngơ ngác khó hiểu, tiểu Yên của hắn kết hôn rồi sao?
- Tiểu Yên, hắn ta là...
Anh ngập ngừng hỏi khiến cô bối rối không biết nên giải thích thế nào.
- Cái đó...anh ấy là...là anh trai nuôi của em...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dong-phong-nao/2999007/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.