Sau một hồi khoan ái đi qua, trời đã chuyển tối...
Giờ đây ngay cả nhích mình cô cũng cảm thấy đau, trên người cô lúc này toàn và vết hôn nồng cháy mà hắn đã để lại.
Trời ơi... không ngờ lại đau đến như thế.
Cô ngất đi lúc nào không hay, hắn đày cô cả ngày...may mà cô ngất chứ không lại lẫn đêm nữa thì nửa tháng khỏi xuống giường quá...
Cô nằm gọn trong lồng ngực của hắn, hắn thật vạm vỡ...
Cô lén đưa tay sờ từng cơ múi trên người...
Chà... chắc thật nha... làn da vàng đồng thật mê người
Hắn bất giác chau mày, đôi mắt đang ngủ bỗng hé ra, ánh mắt họ chạm nhau. Nụ cười ngạo mạn trên môi hắn nhếch lên một cách điệu nghệ.
- Thế nào...sờ đã không...hay là...
- Không...
Cô bất giác la lên, hắn ta thấy vậy cười xoa đầu cô.
- Á...đau...
Cơ thể cô giờ đây nặng nề hơn bao giờ hết... đau hơn cả trong tưởng tượng của cô.
- Anh xin lỗi.
Hắn dụi đầu vào ngực cô tỏ vẻ ăn năn.
- Biết có lỗi rồi còn làm vậy...
Cô hơi ngượng quay mặt đi chỗ khác.
Hắn chau mày, hôn nhẹ trên môi cô.
- Anh sợ em sẽ bị người khác cướp mất...
Giọng nói bỗng trầm xuống, cô cũng hơi bất ngờ...
Còn câu nói " Anh yêu em " mà hắn nói khi nãy, không phải là làm tình với ai hắn cũng nói vậy chứ...
Như vậy...thật bỉ ổi...
Cô nhất định không thể động lòng với loại người này...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dong-phong-nao/2998976/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.