Nghĩ là làm
Cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi nhanh chân đi về nhà mình. Không thể để đàn em của hắn biết được, nếu không họ sẽ nói với hắn mất. Cô lém la lén lút, mặc lại bộ đồ hôm trước cô cũng xin một y tá vài cái khẩu trang rồi nhanh chóng ra khỏi bệnh viện.
Cô bắt một chiếc taxi để về chung cư của mình, nói tài xế đợi một lát cô lên nhà lấy tiền trả cho ông ấy. Cũng hên là tài xế là một ông chú rất phóng khoáng, đồng ý cho cô lên nhà lấy tiền. Thanh toán tiền taxi xong, cô cũng thuận chân đi đến cửa hanf tiện lợi gần đây để mua ít đồ đạc.
Đồ cô mua đa phần là rau xanh và vài thứ tốt cho sức khỏe của phụ nữ mang thai. Mua xong cô cũng nhanh chóng lên nhà mình, nấu một chút đồ ăn để lắp đầy cái bụng đói meo của cô. Lúc cô ăn xong cũng đã là 9 giờ tối rồi, vừa đang định đi ngủ thì cửa nhà lại truyền đến một bấm chuông cửa inh ỏi liên hồi, cô hơi hoảng sợ đứng ở trong nhà nói vọng ra.
" Ai đó? Còn không mau đi tôi báo cảnh sát đấy! "
" Là anhh" Hắn đứng ở ngoài nói to vào trong, lời nói còn mang thêm chút tức giận.
Nghe tiếng của hắn cô hơi khựng lại, tên này bị bắn còn chưa khỏi lại chạy đến đây làm gì nữa? Cô cũng nhấc chân ra mở cửa cho hắn. Cánh cửa vừa mở ra, một vòng ôm rắn chắc đã bao lấy toàn bộ cơ thể cô, cả người cô đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-doi-anh/776285/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.