Minh Phong vừa đến bến cảng thì trời cũng đã tối. Chỉ còn lại vài ba ánh đèn lẽ loi lạnh lẽo nơi bến cảng. Nếu hắn đoán không lầm thì người của hắn cũng sắp có mặt ở đây cả rồi. Hắn sải bước tiến vào nơi mấy chục chiếc thuyền đang đứng. Điện thoại hắn lại một lần nữa reo lên
" Cô mau thả cô ấy ra, tôi đã đem tiền đến rồi! "
" Oa, anh yêu làm việc cũng nhanh thật đấy! " Khuê Mễ cất giọng đáp lại hắn
" Tôi nói lần nữa co thả Đình Đình ra!" hắn gầm lên nói vào di động.
'' Haha được rồi, con đàn bà của anh anh nghĩ tôi cần? "
" Anh mau đến con tàu 235 cảng số 1. Con đàn bà của anh đang đợi đấy!" nói rồi ả cúp máy để lại cho hắn một nổi lo. Chân hắn nhanh chóng đi tìm khu cảng số 1. Vừa đến đã thấy một cảnh tượng làm tim hắn đau nhói.
Cô bị trói hai tay ra đằng sau, mắt bị buộc khăn đen, đang bị Khuê Mễ câu tay vào cổ khống chế lại ở ngay mép thuyền, dường như chỉ cần một lực đẩy là cả hai người họ đều rơi xuống nước. Còn Hứa My thì đang đứng trên thuyền hớt hải nhìn hai người kia. Con thuyền cách bờ tầm 10 mét nên có muốn anh cũng không đi lên đó để một cước đá bay Khuê Mễ ra mà ôm cô vào lòng.
" Khuê Mễ cô định làm gì!!!! Mau thả người!!! " Hắn hét lên nhìn về phía cô đang cựa quậy phía con tàu mà lòng đau như cắt. Gân xanh nổi trên mặt giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-doi-anh/776282/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.