Ăn xong bữa cơm hắn cũng ngoan ngoãn về nhà, không làm gì thêm nữa. Cô cũng về phòng ngủ, nằm một hồi cô lại bắt đầu suy nghĩ. Đời này có lẽ tính của hắn cũng khác đời trước rồi, nói đúng hơn là quá khác biệt như hai người khác nhau vậy. Đời trước có bao giờ hắn nói gì về món ăn của cô đâu chứ, một ngày có thể gặp cô không hơn 1 lần, nhưng lần nào gặp hắn đều buông lời mắng nhiếc, sĩ nhục cô. Đời này lại cố tỏ ra quan tâm là sao?
Ay, càng nghĩ càng đau đầu, cô nên dùng chất xám của mình vào công việc ngày mai thì tốt hơn, không nên để bị phân tâm nữa.
Còn hắn sau khi về nhà, cũng đi đến phòng mình, nhìn vào bức tường phòng mình, hắn nhẹ nhàng mỉm cười, trên bức tường này treo rất rất nhiều hình của một cô gái. Từ tấm lúc học cấp 1 đến tấm cô cầm trên tay tấm bằng đại học đỏ chót, miệng cười tươi như hoa vậy. Hắn lặng lẽ nhìn đi nhìn lại từng tấm hình dáng trên bức tường, ngắm đến tầm 1h sáng hắn mới tiến lại giường nằm xuống, miệng mấp máy nói.
" Xin lỗi..."
____
Sáng hôm sau cô cũng thức dậy rất đúng giờ, chuẩn bị quần áo gọn gàng để đến công ty.
" Chào em, em tên Quý Đình Đình đúng không?" một cô gái trông rất xinh đẹp đi lại hỏi cô, vẻ ngoài cô ấy nhìn rất quyến rũ, lại nhìn rất trưởng thành.
" Dạ đúng ạ" cô lễ phép trả lời. Ánh mắt người phụ nữ kia nhìn cô tỏ vẻ khá khinh thường nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-doi-anh/776251/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.