“Tổng giám đốc Ngụy, côTô, thật trùng hợp.” Tống Vi cười thật khéo léo: “Hiếm khi nào gặp được haingười thế này, chi bằng cùng nhau đi ăn một bữa cơm rau dưa đi.” Cô đã đợi ởgần đây một lúc lâu, cuối cùng cũng đợi được Ngụy Sở và Tô Nhạc xuất hiện.
Cô thật sự không ngờ NgụySở làm việc không nể mặt như thế, cũng không ngờ Tô Nhạc này có ảnh hưởng vớiNgụy Sở như vậy. Cô không biết rốt cuộc Tô Nhạc đã nói với Ngụy Sở cái gì màkhiến cho Ngụy Sở dùng quan hệ, quấy nhiễu kế hoạch của mặt hàng còn chưa đưara thị trường của doanh nghiệp nhà cô.
Loại đàn ông như thế nàythật sự không thể đắc tội, Tống Vi nhìn người đàn ông đang cười vô cùng ôn hòatrước mặt, thầm cắn răng, cố gắng nhẫn nhịn: “Mong tổng giám đốc Ngụy và cô Tônể mặt.”
Lời này là một câu hai ý,Ngụy Sở cười cúi đầu nhìn về phía Tô Nhạc: “Tiểu Nhạc, chuyện em muốn làm cógấp không?” Nhìn như hỏi, thật ra anh đã giao quyền quyết định vào tay Tô Nhạc.
Tống Vi không còn cáchnào khác, đành phải hướng ánh mắt về phía Tô Nhạc.
Tô Nhạc ngẩng đầu nhìntrời: “Sắc trời không còn sớm nữa…”
Vẻ mặt Tống Vi chản nảnhơn một nửa.
“Vậy nên đi ăn cơm thôi,chuyện của em cũng không vội, mặt mũi cô Tống đương nhiên là phải nể rồi.” Côkhông phải Ngụy Sở, không quyết định được cái gì, Ngụy Sở có giúp cô ta haykhông phải do chính anh quyết định mới được. Ỷ thế ức hiếp người khác, đó khôngphải là chuyện cô am hiểu.
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-chao-em/2498605/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.