Buổi tối, dưới sự nhiệttình của mọi người, Tô Nhạc bị ép ăn hết hai bát cơm đầy, no đến mức hơn nửađêm mới ngủ được.
Sáng hôm sau, Tô Nhạcthức dậy rất sớm, trong tứ hợp viện có rất nhiều hoa cỏ, không khí trong lành,cô hít thở sâu vài hơi mới đi rửa mặt.
Ăn điểm tâm xong, tròchuyện với các trưởng bối một lúc, sau đó Ngụy Sở và Tô Nhạc chuẩn bị trở về,mẹ Ngụy Sở nhét vào trong xe Ngụy Sở không ít thức ăn rồi mới để bọn họ đi.
“Bác trai và bác gái thậttốt.” Tô Nhạc ngồi trên xe, nhớ tới một ngày ở chung vừa rồi vui vẻ hơn nhiềuso với cô đã dự đoán, cũng khiến cô yên tâm.
“Giờ không còn căng thẳngnữa à?” Ngụy Sở lái xe, vừa cẩn thận nhìn đường vừa hỏi: “Anh đã nói em khôngcần lo lắng mà, mẹ anh còn bảo em lần sau đừng mua nhiều thứ tới như thế.”
Tô Nhạc cúi đầu mỉm cười,không nói gì, cũng không phản bác lại những lời này của Ngụy Sở.
Ngụy Sở nghiêng đầu nhìncô một cái, nở nụ cười thật rõ ràng.
Từ sau khi gặp người lớntrong nhà, tình cảm của Ngụy Sở và Tô Nhạc bước lên một nấc thang mới, có nhữngcuối tuần Tô Nhạc sẽ chủ động tới biệt thự của Ngụy Sở ăn ké, hai người cùngnhau xuống bếp, cảm giác vô cùng tốt đẹp.
Buổi tối, hai người sẽ rangoài tản bộ; ban ngày, đôi khi họ sẽ du ngoạn ở một số địa điểm ngay trongthành phố, những nơi vốn không biết đến nay đã quen thuộc hơn, sự ngăn cách vìthời gian ở chung quá ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-chao-em/2498599/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.