Lần này tới nhà Ngụy Sở,Tô Nhạc ngại đi hai tay không đến, nên cô mua một chút hoa quả và đồ ăn vặt,đón một chiếc taxi tới khu biệt thự của Ngụy Sở.
Tới bên ngoài tiểu khu,bảo vệ thấy cô xách theo nhiều thứ, chỉ hỏi hai câu rồi không ngăn cô nữa, chờTô Nhạc đi xa, một người trong phòng bảo vệ mới mở miệng hỏi: “Anh nói xem, côgái này có phải bạn gái của tổng giám đốc Ngụy hay không?”
Người bảo vệ lớn tuổi hơnuống một ngụm trà, chậm rãi nói: “Cậu nói tổng giám đốc Ngụy trẻ tuổi đẹp traimà chưa từng đưa phụ nữ về nhà kia?”
Bảo vệ ít tuổi hơn gật đầu:“Trong khu biệt thự của chúng ta còn có tổng giám đốc Ngụy nào khác sao?”
Bảo vệ lớn tuổi gật đầu:“Cậu tới muộn nên không biết.” Ông thấp giọng nói: “Ở đây còn có một ông chủNgụy mở cửa hàng giày da nữa, hơn bốn mươi tuổi rồi còn thường xuyên đưa phụ nữtrẻ tuổi về nhà, nghe nói ông ta còn có một bà vợ xây dựng sự nghiệp với ông tađấy, hắc hắc, thói đời bây giờ, đàn ông trẻ tuổi mà giữ mình trong sạch nhưtổng giám đốc Ngụy không nhiều lắm đâu.”
Tô Nhạc còn chưa biếtNgụy Sở là người đàn ông tốt nổi danh ở khu biệt thự này, cô cầm mấy túi đồ,vừa bấm chuông cửa lập tức đã có một anh chàng tóc ngắn, có vẻ hoạt bát đi ramở cửa, nhìn thấy cô, trên mặt anh ta lộ ra một nụ cười kỳ quái.
“Chị là Tô tiểu thư phảikhông? Tôi họ Trần, chị gọi tôi là Trần Húc là được.” Trần Húc nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-chao-em/2498517/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.